Đi xa một năm rưỡi trời, bỏ luôn một cái Tết không về với Ba Mẹ, lần đầu tiên (mà chắc cũng ráng làm sao để nó là lần duy nhứt) ăn Tết xa nhà. Bấy nhiêu đủ để biến cái Tết năm nay thành ra đặc biệt.
Đêm 29 Giao Thừa, phụ mẹ mấy việc lặt vặt, chuẩn bị ba bao lì xì đỏ, xong rồi nằm ểnh ra coi Táo Quân trên HTV7 chờ tới giờ cúng. Táo Quân năm nay hay, chịu khó chửi toàn diện. Mặc dù biết là chỉ chửi xong để đó, nhưng mà ít nhất là cũng có chửi chứ không như Táo Quân mấy năm trước, coi buồn ngủ dã man con ngan.
Dọn đồ cúng, mẹ vừa lui cui sắp xếp vừa nói ba điều bốn chuyện, xoay quanh chủ đề Giao thừa là cái lễ quan trọng nhứt của mấy ngày Tết. Mình thì chạy ba tầng lầu để dọn đồ cúng cho hai nơi, ôi quá đuối. Giao thừa xong, mẹ rủ đi bộ một quanh khu vực gần nhà, làm nhớ cái rộn ràng và mùi khét của những phong pháo đêm Tết xưa.
Mồng 1 Tết, bẽn lẽn đi xuống lì xì Ba, Mẹ và em trai. Đi với ba thăm họ hàng bên nội rồi về ngoại. Ngó mấy đòn bánh tét mà nhớ Ngoại của ta ngày xưa… Được mấy dì, mấy cậu lì xì quá trời luôn. Tối mồng 1 thong thả dạo phố phường cùng Mai iêu, ngồi tám ở Passio Nguyễn Du rồi ghé quán Vừng gặp trai đẹp của lòng Mai. Thiệt tình, chưa khi nào thấy Mai thẹn thùng, dịu dàng đến như vậy đó à nghen!
Mồng 2 Tết, trời Saigon mát mẻ, nắng xuân dịu nhẹ, phố phường thoáng đãng, xe chạy 60 cây là bình thường. Lăn lộn qua tới cái rạp thứ 4 mới cướp được mấy cái vé phim cuối cùng ở Lotte quận 7. Phim hài Tết nhẹ nhàng, thích mỗi Việt Hương. Tối mát trời thì được người đẹp qua nhà chở đi hội hoa xuân Tao Đàn. Vé vô cổng 20.000VND, bị lỗ 19.500 vì không tìm được cánh đồng hoa tulip. Được ghé quán Tea Coffee Tree của Lương Mạnh Hải cũng dìu dịu. Quán nằm kế bên Regina, trang trí xinh xắn, chơi toàn tông trắng, menu đồ uống cũng lạ. Nước sake ngon, nước chanh sả cũng ngon (cái món này làm nhớ nước sả và nước lá dứa bên Thái ở nhà hàng bên trong MBK). Nói chung là quán giờ nằm trong To-go list của bạn rồi đó.
Mồng 3 Tết, chiều nắng giăng giăng chói chang, đi ra ngồi Fresco caffè ở Lê Lợi. Quán bình thường, nước bình thường, được cái quán này toàn trai phục vụ “vô cùng duyên dáng”, gọi tắt là vô duyên.
Đến chiều tối, được trai xinh đẹp chở đi du xuân với một trai đẹp xinh khác. Lẩu cá kèo chưa khai trương, đi kiếm cùng hết cuối cùng chui vô Burger King ở bên hông New World. Ăn ok nhưng bị bạn ăn hơi nhiều nên cũng hơi ớn ớn. Cái rồi chui vô kem Fanny nằm kế bên nhâm nhi kem. Hơi bị tiện đó nha! Quán dễ thương, kem dễ thương, mấy gái bán kem cũng dễ thương luôn. Tóm lại là mồng 3 dễ thương vì đi chơi mà còn được lì xì nữa nè.
Mồng 4 Tết, rủ rê mẹ đi đường hoa chụp hình. Chụp quá trời hình đẹp của mẹ luôn, để dành qua Úc ngắm. Cái rồi rủ rê mẹ vô ngồi cà phê ở Sun Wah, ngắm bàn dân bá tánh thiên hạ chen chúc đường bông. Thấy mát cả ruột khi mẹ khen bún bò ở đây ngon.
Mồng 5 Tết, chiều mát trời lại được trai đẹp xinh qua chở đi chơi Valentine’s Day. Qua nhà Mai iêu, ngóng chờ Mai, gặp dì Mai, ôi thôi khùng hết biết, nhưng mà Minh khoái nha Mai! Hội bốn người đi ăn Thai Express, nói chung thì không có ấn tượng cái quán này lắm, tại đồ ăn hông có gì đặc biệt, có trà sữa Thái uống cũng tàm tạm. Vậy mà lúc sau lại còn được bạn Jenny confirm cái đó nó pha từ bột trà sữa có 80.000 ngàn đồng một gói, coi bất nhơn dữ hôn. Cái rồi lững thững qua bên Ciao Nguyễn Huệ ngồi tám, Chocolate mocha và Fruit punch vẫn ngon như hôm nào. Nguyên buổi tối Valentine’s Day rất là vui. Chỉ có một sự cố nho nhỏ là cái bạn phục vụ cái mặt như cái mền. Thiếu một chút nữa thôi là tui đã hỏi thẳng bản bộ quản lý dạy cưng là hổng có được cười với khách à? Đừng có bạn nào nói với tui là tại quán đông hay là tại mệt à nha. Đây lăn lộn phục vụ không biết bao nhiêu khách rồi đó nên đối với tui đây là một chuyện không thể chấp nhận được. Gút lại thì ngày Valentine’s của bạn Minh vui, còn được bé Pò và Milo lì xì nữa, chắc năm nay tình duyên phơi phới quá!
Mồng 6 Tết, ngủ dậy ăn trưa, cái nghe gọi í ới là ra Givral cu ơi, A5 TNSP tụ tập. Gặp lại bạn cũ, toàn là những gương mặt cũ ơi là cũ lâu lắm rồi chưa gặp. Có đứa ở cùng thành phố vậy mà giờ mới có dịp gặp, có đứa đi nước ngoài từ khi ra trường tới giờ mới về nước lần đầu. Nói chung là vui!
Mình đã đúng khi judge Givral là một quán cà phê tầm thường ngay khi nhìn thấy bộ mặt mới được mông má của quán. Cô tiểu thư khuê các ngày xưa nay biến hình thành một bà đầm kệch cỡm. Tên thức uống ghi sai chính tả. Và chưa bao giờ mình uống một ly cocktail dở đến như vậy.
Tuy nhiên thì Sushi bar vẫn ngon và kem Fanny thì lúc nào cũng tuyệt vời.
Mồng 7 Tết, đi Vũng Tàu với nhà. Từ Côn Đảo mà nó teo lại thành Vũng Tàu, nói chung thì có đi là mừng rồi. Vậy đi nghen!
Tết hãy còn dài… 🙂
P/s: Mình nợ Cuộc Đời này nhiều thứ quá! 🙂